Người phụ nữ Việt – nhân tố cần đưa vào chiến lược IMC ngành du lịch Việt Nam

Trong một thế giới du lịch đầy concept, tiện nghi và công nghệ, thứ khiến khách dừng lại – đôi khi không phải là view triệu đô hay cocktail đầy màu.
Mà là một căn phòng sạch như thiền, một giọng ru từ gian bếp, hay đơn giản… là ánh mắt dịu dàng của người phụ nữ Việt đứng bên quầy lễ tân.
Bài viết này không nói về thiết kế, mà nói về những “người kể chuyện bằng bàn tay” – những người lặng lẽ mang hồn Việt vào từng trải nghiệm, từng hơi thở của ngành du lịch Việt Nam.
Vì nếu không giữ được họ – chúng ta sẽ mãi chỉ có du lịch đẹp, chứ không thể có du lịch đỉnh cao.

Đừng chỉ xây resort đẹp, hãy nuôi dưỡng những “người kể chuyện bằng bàn tay”.

Vì một đất nước không giữ được người phụ nữ biết thương khách – sẽ mãi không có du lịch đỉnh cao.

Họ chính là những người bảo tồn văn hóa mềm mạnh mẽ nhất mà ngành này đang có.

Và họ cần được đưa vào chiến lược IMC – không chỉ vì họ làm tốt, mà vì họ làm bằng trái tim.

Du lịch đôi khi không cần nói tiếng Anh quá giỏi.
Mà cần nói bằng tiếng của sự hiểu, sự thương và sự tử tế.

Mà điều đó – phụ nữ Việt giỏi nhất.

Du lịch Việt không thiếu cảnh đẹp, chỉ thiếu sự thương trong từng trải nghiệm

Tôi không cần thêm một ly cocktail nữa. Tôi chỉ cần được nhìn thấy căn phòng sạch như tâm mình sau một buổi thiền.
Tôi không cần nghe nhạc sảnh, tôi chỉ cần nghe tiếng chày giã cốm vọng nhẹ từ một gian bếp phía xa.



Người phụ nữ Việt, dịu dàng – lặng lẽ – trầm sâu, chính là linh hồn để giữ lại bản sắc ấy trong từng trải nghiệm.
Không cần quá nhiều concept. Chỉ cần một nét nhẹ, một hồn xưa.
Từ chiếc nón lá, khăn mỏ quạ đến câu ru bên bếp củi…

Chỉ cần một chiếc nón lá đội nghiêng… là đã đủ gợi lại bản sắc một vùng quê.

Du lịch không chỉ phục vụ – mà còn truyền pháp.

Một căn phòng sạch như tâm sau thiền – thế là đủ.


Phật dạy, “Tất cả đều vô thường. Giữ là khổ. Bám là lo.”
Và một thương hiệu đỉnh cao là nơi giúp khách thảnh thơi mà không cần sở hữu, được hiểu mà không cần giải thích.
Tôi từng rời khỏi một khu nghỉ, chẳng mang theo gì…
Ngoài một cảm giác nhẹ tênh như sau một thời thiền.

Du lịch sang không nằm ở view triệu đô.
Mà nằm ở cách một người phụ nữ lặng lẽ khiến khách thấy: “Tôi được thương.”

Không phải dịch vụ tốt, mà là cảm giác được thương – thứ khiến khách quay lại

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: