Làm ngành sức khỏe ở Việt Nam: Không chỉ cần kỹ năng, mà cần căn gốc

Sức khoẻ không chỉ là ngành – mà là một phần hồn cốt của dân tộc.
Người Việt từ ngàn đời đã sống dựa vào tự nhiên, tin vào nhân quả, chữa lành bằng cả y lý lẫn tình thương.
Từ những thầy thuốc như Hải Thượng Lãn Ông, đến những bà mế miền núi nắm trong tay bài thuốc gia truyền – sức khỏe trong văn hóa Việt không bao giờ là chuyện của riêng cá nhân. Nó là chuyện của gia đình, là phước phần, là trách nhiệm, là “đạo làm người”.

 

Hải Thượng Lãn Ông, tên thật là Lê Hữu Trác là một lang y, được coi là ông tổ của ngành y học cổ truyền Việt Nam.
Tôi từng nghe:
“Thuốc có thể trị bệnh, nhưng người ta chỉ lành khi được thương.”
Câu nói đó, tôi đem theo suốt hành trình làm thương hiệu ngành sức khoẻ.
Thật vậy.
Một thương hiệu y tế – nếu chỉ dừng lại ở cơ sở vật chất và chuyên môn, thì không khác gì một cái máy bán dịch vụ.
Nhưng nếu biết gắn với văn hoá Việt – nơi người bệnh được tiếp đón như người thân, nơi mỗi phòng khám như mái nhà – thì thương hiệu đó sẽ chạm vào chỗ sâu nhất: lòng tin.

 

Xây thương hiệu y tế tại Việt Nam: Không thể thiếu văn hoá và lòng tin
Người Việt không đi khám để tiêu tiền, mà đi để mua sự an tâm.
Và sự an tâm ấy không đến từ slogan.
Nó đến từ phong cách phục vụ, từ lời dặn nhẹ nhàng của bác sĩ, từ cách bài trí không gian mang hơi thở Việt.

 

Sức khoẻ và văn hoá: Cặp đôi không thể tách rời trong tâm thức người Việt
Trong văn hoá dân tộc, bệnh không chỉ là chuyện thể chất.
Nó là dấu hiệu của mất cân bằng – giữa con người và thiên nhiên, giữa tâm và thân, giữa lối sống và đạo lý.
Bởi vậy, một thương hiệu ngành y muốn phát triển bền vững – cần biết chữa bệnh và chữa văn hóa.
Tôi tin rằng:
Một phòng khám biết treo câu “Lương y như từ mẫu” không phải để PR – mà để thực hành mỗi ngày,
Một bệnh viện biết kể chuyện lịch sử các danh y Việt Nam,
Một thương hiệu thuốc nam gắn với lễ hội truyền thống và triết lý Á Đông…
Đó mới là thương hiệu sống bằng văn hoá – và được người Việt gìn giữ như báu vật.
Bởi làm sức khoẻ ở Việt Nam không thể chỉ làm bằng kỹ năng – mà phải có tâm linh, có tổ nghiệp, có căn gốc.
Đó không phải là mê tín – mà là một dạng trách nhiệm thiêng liêng.
“Thương hiệu sống nhờ niềm tin. Và trong ngành sức khỏe – niềm tin chính là sinh mệnh.”

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: