Đỉnh núi Content Lâm đêm nay thật yên tĩnh và lạnh lẽo, chỉ có tiếng gió thổi vi vu qua từng tán cây. Chất Cô Cô ngồi bên bàn đá, tay cầm cuốn “Content Chất Chưởng Phong Thần” (Phất Đời Sen) mà nàng từng dồn hết tâm huyết viết ra.
Trên giấy là những dòng chữ đã làm nên không biết bao nhiêu kỳ tích cho doanh chủ, cứu vãn những thương hiệu tưởng chừng đã lụi tàn.
Vậy mà… chính cuốn sách ấy, nàng lại chẳng biết làm sao để bán nó thật tốt.
Nàng nhìn lại hành trình vừa qua. Với mỗi doanh chủ tìm đến, nàng đều có thể ngay lập tức thấu hiểu và giúp họ:
– Thương hiệu của ngài cần thêm sự sắc bén.
– Chiêu thức này chưa đủ sức chạm, hãy điều chỉnh lại theo hướng này… Chỉ cần nàng ra tay, doanh số của họ tăng vọt, thương hiệu từ lặng lẽ trở thành nổi bật giữa giang hồ.
Nhưng lần này, không phải một doanh chủ khác, mà là chính nàng – Chất Cô Cô – đang rơi vào cảnh bế tắc.
Vì sao sách của ta đã cứu vớt bao thương hiệu mà lại chưa thể cứu chính mình? nàng tự hỏi.
Vì sao ta giúp người tung chưởng chuẩn xác, nhưng sách của ta vẫn chưa lan tỏa như ta mong muốn?
Nàng cảm thấy như mình bị vây hãm trong chính bộ chiêu thức của mình.
Nỗi lo lớn dần khi nàng nhớ lại những ngày đầu ra mắt sách. Nàng kỳ vọng rằng chỉ cần tung sách ra giang hồ, nó sẽ tự mình tìm đến tay người cần. Nhưng rồi, thực tế phũ phàng:
– Người đọc khen sách hay, nhưng không mấy ai chia sẻ.
– Doanh chủ cần sách, nhưng lại nghĩ mình chưa cần ngay.
– Chiêu thức để quảng bá sách thì đầy trong sách, nhưng ta lại chẳng biết nên dùng cái nào.
Cô cô ngồi đó, cảm thấy mình như đang đứng giữa cơn bão mịt mù. Đầu óc nàng rối bời, và lòng thì ngổn ngang như bãi chiến trường.
Giữa lúc nàng đang trầm tư, một bóng người lặng lẽ tiến vào. Đó là Tiểu Chất, đệ tử ruột của cô cô. Tiểu Chất ngập ngừng hỏi:
– Cô cô… có phải người đang gặp khó khăn?
– Làm sao ngươi biết? nàng đáp, đôi mắt vẫn không rời cuốn sách.
– Vì ta thấy, sách thì chất, chiêu thức thì cao, nhưng chính cô cô lại không dùng đến ‘nội công’ mà người hay nhắc
Chất Cô Cô giật mình:
– Nội công?
– Người hay dạy doanh chủ rằng: Muốn bán được, phải bắt đầu từ chính chất riêng của mình. Nhưng với sách này, cô cô có tìm thấy chất riêng để bán nó chưa?
Câu hỏi ấy như một chiêu thức bất ngờ đánh thẳng vào tâm nàng. Cô cô lặng người, rồi bật cười:
– Hóa ra, ta mải mê cứu người mà quên đi chính mình. Đúng, muốn sách bay xa, ta phải bắt đầu từ chính ‘nội công’ – tư duy chiến lược của ta.
Chất Cô Cô ngồi lại, lần giở từng trang sách, tìm ra những điểm cốt lõi:
1. Tư Duy Sáng Tạo: Làm sao để sách trở thành một câu chuyện khiến ai cũng muốn lan tỏa?
2. Tư Duy Thực Tế: Ai thực sự cần sách? Họ đang tìm kiếm điều gì?
3. Tư Duy Phản Biện: Những phương pháp quảng bá hiện tại đã đúng chưa? Có điều gì ta đang làm sai?
Nàng thở phào:
– Tiểu Chất, ngươi nói đúng. Để lan tỏa sách, ta cần chạm đến trái tim từng người. Không phải bằng các chiêu thức hoa mỹ, mà bằng chính sự thật – rằng sách này là kết tinh của cả cuộc đời ta.
Chất Cô Cô quay lại Content Lâm với quyết tâm mới. Nàng không chỉ là người luyện chưởng, mà giờ đây còn phải trở thành người truyền chưởng.
– Sách của ta sẽ không bán vì danh tiếng của ta, mà vì giá trị nó mang lại.
Và các hạ, nếu đã từng lạc lối như ta, hãy bắt đầu từ chính câu hỏi này: Content của ngươi có chạm được vào lòng người chưa?
Còn ta, nàng mỉm cười, sẽ bắt đầu từ hôm nay. Để sách này trở thành ‘bí kíp chưởng’ trong tay mỗi đại hiệp content trên giang hồ!
——————
Quý đạo hữu thân mến,
Chất Cô Cô khởi động thử thách 30 ngày tự kể chuyện về Content Chất – Chưởng Phong Thần, như một hành trình cùng các vị đạo hữu và đại hiệp Content Lâm khám phá bí kíp chân truyền từ cuốn Content Chất, Phất Đời Sen.
Mỗi bài viết là một câu chuyện nhỏ, đúc kết từ những ngày Cô Cô rong ruổi và có đôi lúc lạc lối trên con đường sáng tạo, nơi từng chữ viết đều mang khát khao chạm đến tâm tư của quý vị.
Cô Cô hy vọng, qua mỗi tối, các vị sẽ tìm được cảm hứng mới, một góc nhìn khác, và một chút đồng cảm trên hành trình tìm ra “chất” riêng. Hẹn gặp mỗi tối!
Cáo từ.