Storytelling day 2: Chúng ta ai cũng xứng đáng được nhàn hơn

Chúng ta đang sống trong một guồng quay rất lạ. Sáng mở mắt, những gánh nặng lập tức xếp hàng trước mặt: doanh thu, nhân sự, đối tác, khách hàng, gia đình… cùng ti tỉ những mối quan hệ râu ria khác nữa.
Chúng ta vượt qua mọi thứ trong một niềm tin rằng ngày mai hay một ngày nào đó trong tương lai chúng ta sẽ nhẹ nhõm hơn. Nhưng thực tế áp lực lại cứ dồn dập hơn từng ngày.
Nếu có huân chương nữ cường siêu anh hùng, bà trùm siêu chất thì tôi sẽ tặng ngay lập tức cho chị doanh chủ của tôi. Tôi với chị mới có cuộc đàm đạo về chủ đề AI XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC NHÀN hơn? 
Tôi không cần ở chung nhà với chị cũng chẳng cần lắp camera xem chị xoay xở một ngày như thế nào cũng đủ biết hình dung khối lượng công việc một ngày của chị.
Chị tất bật lo Tết nhất cho nhân sự, quà cáp cho đối tác, hai bên gia đình, lo con cái học hành, chuyện làm ăn của chồng đang gặp trục trặc, chuyện chó mèo quên ăn, chuyện tháng này trễ kinh và cả tỷ thứ chuyện đối thủ chơi xấu, khách hàng bóc phốt, than phiền, giúp việc xin nghỉ chăm bố mẹ, rồi nhân sự thi nhau nghỉ việc, quy trình cứ đắp chỗ này thì chỗ kia lại lòi ra, người mới chưa vào nóng chỗ cũng chỉ chực chờ thưởng Tết rồi đi…
Thực sự, mỗi lần ngồi nghe chị trải lòng sau những buổi coaching IMC thì là những giờ phút tôi thấy mình mới đang sống nhất chứ không phải những khi tôi phiêu theo slide hay chỉnh lỗi cho trận đồ của chị.
Thứ mà tôi học được từ chị chính là sự kiên cường không khuất phục, việc đến thì xử đẹp, xử không đẹp thì chịu, không việc gì phải bấn loạn.
Chỉ có điều, chị luôn nói, chị phải giỏi hơn để cho team chị nhàn hơn, cho chồng chị nhàn hơn, cho con chị nhàn hơn, cho bố mẹ chị nhàn hơn… thậm chí chị nhanh nhanh chóng chóng về phụ cả giúp việc để họ nhàn hơn vì hôm nay nhà nấu nhiều món đãi khách…
Xúc động hơn nữa là chị phải học IMC thật tốt để cô giáo nhàn hơn, chứ đêm nào cũng hành cô tới khuya đã vậy còn sửa lên sửa xuống chưa ngon.
Chị không biết rằng, chính cái sự ôm đồm của chị khiến cho chị luôn nhiều thứ để xử lý và chính cảm giác bận rộn này mà chị nghĩ ai cũng cần phải được nhàn hơn chứ không phải là chị.
Thường thì tôi sẽ lắng nghe chị kể chuyện hơn là tôi sẽ nói, vì tôi biết, chị đã tin tưởng cho phép tôi đi sâu vào thế giới nội tâm của chị.
Điều mà tôi cảm thấy biết ơn nhất tới các học viên của mình đó là họ đã luôn mở lòng và chia sẻ tâm can với tôi, để tôi có thể học hỏi và cũng kịp thời quan sát được sâu hơn.
Nhưng chủ đề hôm nay tôi bắt đầu lên tiếng, bởi đơn giản, với tôi không có ai cần phải nhàn hơn ai mà tất cả chúng ta đều xứng đang nhàn hơn như nhau.
Tôi biết, thế giới này không bao giờ để bạn nhàn rỗi quá lâu. Chúng ta có thể dừng lại nghỉ ngơi, nhưng rồi sẽ có việc gì đó sinh ra để chúng ta hết nhàn.
Thường thì toàn từ tâm ta nó khởi lên chứ thực tình nếu tâm muốn nhàn thì trời có sập nó cũng kệ thôi.
Với tôi, nhàn là một đặc quyền, có điều ai mới dám nhận? vì chúng ta đã quá quen với việc thích bận rộn, nom dáng vẻ bận rộn vẫn đỡ ngứa mắt hơn nhỉ?
Tôi không dùng từ lười biếng, tôi muốn nói là nhàn bởi vì, nhàn là khi chúng ta chọn cách sắp xếp cuộc đời sao cho những gì quan trọng nhất được đặt lên đầu, những gì không cần thiết sẽ được buông xuống nhẹ nhàng.
Tôi hỏi chị ấy là, chị có thấy mình thực sự đang sống? Chị hơi trùng xuống nhưng tôi tin rằng ở phần bản ngã, chị rất muốn cãi rằng chị đang sống đây, sống điên cuồng luôn là đằng khác.
Những giấc ngủ ngắn, những bữa ăn qua loa và những giấc mơ dang dở… đã khiến chị vốn xông xáo trở nên trầm tư hơn.
Với tôi một cuộc đời nhàn không phải là ít gánh nặng – mà là biết gánh đúng.
Tôi nhìn lại guồng quay của mình, tôi nhận ra có lúc những gì tôi ôm lấy lại không thực sự cần thiết:
– Việc cần làm ngay thì nghĩ việc nhỏ, từ từ đã
– Ý tưởng đủ tốt thì cố sửa để chần chừ chưa phải làm
– Người thực sự cần ta dành thời gian cho là bố mẹ, con cái… thì ta lai dồn sức vào những mối quan hệ hời hợt
Và tôi sau buổi chia sẻ với chị, tôi thấy ra, sống nhàn không phải là buông xuôi. Là chọn lựa. Là tối giản. Là tinh gọn.
Đã có lúc tôi nghĩ mình cần phải “ôm hết cả thế giới.” Phải tự tay làm mọi thứ: viết, duyệt, sửa, lo chiến lược, làm số liệu. Tôi mệt đến mức… chẳng còn nhận ra bản thân mình là ai nữa.
Nhưng cũng chính vì đã có lúc căng lên thì theo nguyên tắc sẽ phải trùng xuống, thế là tôi lại rơi vào trạng thái buông xuôi.
Cho đến một ngày, tôi nhận ra, sống nhàn không đến từ việc làm ít hơn, mà là làm đúng hơn.
– Khi tôi đặt xuống những việc không phải của mình, mọi thứ nhẹ nhõm hơn.
– Khi tôi chọn một quy trình rõ ràng, thay vì cứ mày mò, công việc hiệu quả hơn.
– Khi tôi tin tưởng những cộng sự của mình, thay vì ôm đồm tất cả, họ phát triển tốt hơn.
Nhàn không đến từ việc giảm trách nhiệm, mà là chọn đúng trọng trách.
Các doanh chủ đã, đang đồng hành với tôi đều hiểu cảm giác những áp lực đè nặng lên vai chúng ta.
Những ngày ngồi lại nghĩ: “Liệu mình có đang đi đúng hướng không?” Hay những đêm thao thức chỉ vì một bài đăng không đạt KPI.
Nhưng hãy dừng lại một chút. Và tự hỏi:
– Việc này có thực sự cần không?
– Mình có thể làm nó theo cách đơn giản hơn không?
– Mình có đang quên mất điều gì quan trọng hơn không?
Nhàn không phải là buông bỏ, mà là biết buông đúng chỗ.
Hãy chọn sống nhàn để ta còn thời gian cho gia đình, cho bản thân, và cho những giấc mơ lớn lao hơn.
Vì anh chị xứng đáng. Vì chúng ta ai cũng xứng đáng.
Thế nên, Content Chất, Phất đời Sen sẽ giúp anh chị nhàn hơn, đội ngũ của anh chị nhàn hơn trong sản xuất nội dung nhưng lai dễ phất hơn vì nói đúng, nói hay, nói thứ mà khách hàng thực sự muốn nghe.
——————
Quý đạo hữu thân mến,
Chất Cô Cô khởi động thử thách 30 ngày tự kể chuyện về Content Chất – Chưởng Phong Thần, như một hành trình cùng các vị đạo hữu và đại hiệp Content Lâm khám phá bí kíp chân truyền từ cuốn Content Chất, Phất Đời Sen.
Mỗi bài viết là một câu chuyện nhỏ, đúc kết từ những ngày Cô Cô rong ruổi và có đôi lúc lạc lối trên con đường sáng tạo, nơi từng chữ viết đều mang khát khao chạm đến tâm tư của quý vị.
Cô Cô hy vọng, qua mỗi tối, các vị sẽ tìm được cảm hứng mới, một góc nhìn khác, và một chút đồng cảm trên hành trình tìm ra “chất” riêng. Hẹn gặp mỗi tối!
Cáo Từ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: