Bạn có bao giờ tự hỏi làm thế nào để vượt qua áp lực trong cuộc sống và vẫn giữ được sự cân bằng? Bài viết này sẽ giúp bạn tìm ra câu trả lời
Một khi đã xiêu vẹo “bộ lòng” thì rất dễ phải lòng hay yếu lòng nhưng lại chẳng dám trải lòng cho nên cuộc đời lắm lúc cứ bị lòng vòng đấy các anh chị em ạ!
Thế nhưng đã mang lấy cái mác “siêu nhân” ở trong trời đất thì phải có cánh (có cánh chứ không siêu mỏng nha quý zị) và phải dũng mãnh để làm điểm tựa cho những người khác. Vậy nên, bao nhiêu cay đắng, bao nhiêu nỗi niềm nhiều chỉ những ai làm siêu nhân mới hiểu.
Ngày bé, ở nhà, bố là siêu nhân, nên chỉ có mẹ, có con được nhõng nhẽo kêu ca, bố thì không nha.
Lớn lên, đi làm, sếp là siêu nhân, nên chỉ có nhân viên mới kêu la inh ỏi mỗi tháng hay những khi gặp những quả khách “dễ tính nhưng không hiền”, sếp thì cứ phải niềm nở nha, chứ không hở ra là “sau lưng sếp hơi bị xấu” đấy.
Làm siêu nhân lắm lúc oai thật, cứu người cứu đời, ai cũng ngưỡng mộ…
Và ta ước, mình cũng sẽ trở thành 1 siêu nhân…
Mọi thứ cứ hồn nhiên như thế…
Cho đến một ngày…
Thấy bố đứng 1 mình ở mé vườn đấm tay vào bờ tường rồi ngồi khuỵ xuống… à thì ra, bố cũng có lúc bất lực… bố lúc này chẳng phải siêu nhân…. bố cũng xiêu lòng rồi kìa…
Rồi thấy sếp ngồi ở văn phòng tới tối khuya không về… sếp vò tóc… sếp ngửa mặt cho lưng rơi tự do vào ghế… sếp đập tay xuống bàn… sếp úp 2 bàn tay vào mặt… sếp cũng bất lực… sếp khi ấy chẳng phải siêu nhân… sếp cũng xiêu lòng rồi kìa…
Thế nhưng đã mang lấy cái mác “siêu nhân” ở trong trời đất thì phải có cánh (có cánh chứ không siêu mỏng nha quý zị) và phải dũng mãnh để làm điểm tựa cho những người khác. Vậy nên, bao nhiêu cay đắng, bao nhiêu nỗi niềm nhiều chỉ những ai làm siêu nhân mới hiểu.
Ngày bé, ở nhà, bố là siêu nhân, nên chỉ có mẹ, có con được nhõng nhẽo kêu ca, bố thì không nha.
Lớn lên, đi làm, sếp là siêu nhân, nên chỉ có nhân viên mới kêu la inh ỏi mỗi tháng hay những khi gặp những quả khách “dễ tính nhưng không hiền”, sếp thì cứ phải niềm nở nha, chứ không hở ra là “sau lưng sếp hơi bị xấu” đấy.
Làm siêu nhân lắm lúc oai thật, cứu người cứu đời, ai cũng ngưỡng mộ…
Và ta ước, mình cũng sẽ trở thành 1 siêu nhân…
Mọi thứ cứ hồn nhiên như thế…
Cho đến một ngày…
Thấy bố đứng 1 mình ở mé vườn đấm tay vào bờ tường rồi ngồi khuỵ xuống… à thì ra, bố cũng có lúc bất lực… bố lúc này chẳng phải siêu nhân…. bố cũng xiêu lòng rồi kìa…
Rồi thấy sếp ngồi ở văn phòng tới tối khuya không về… sếp vò tóc… sếp ngửa mặt cho lưng rơi tự do vào ghế… sếp đập tay xuống bàn… sếp úp 2 bàn tay vào mặt… sếp cũng bất lực… sếp khi ấy chẳng phải siêu nhân… sếp cũng xiêu lòng rồi kìa…
Xem thêm: