Content bản chất là kể chuyện, nếu một người dạy content mà chỉ kể chuyện để… kể chuyện thì học viên chỉ biết vui thôi, thực hành chỉ xuất hiện trong cổ tích.
Hướng dẫn người khác biết kể chuyện, sáng tác được như mình hoặc hơn cả mình quan trọng hơn việc kéo họ vào nghe câu chuyện của mình.
Họ có thể háo hức, ố à, hạnh phúc rưng rưng trong lúc thỉnh giảng. Còn lúc trả bài khách hàng, trả nợ client họ mới ngộ ra – à hoá ra mình vẫn không thể kể chuyện được! Ố Mái Gót, khóc một dòng sông…
Ngày nay, người kể chuyện thì nhiều mà người trao truyền hoặc giúp người khác kích hoạt được năng lượng sáng tạo vốn có tự nhiên trong mỗi người thì ít.
Ai cũng có thể sáng tạo nội dung nếu được kích hoạt đúng “huyệt sáng tạo” và có sự tôi luyện không ngừng.
Tất nhiên, không phải ai biết viết cũng làm content được mà trước hết phải:
– Nắm được phương pháp tư duy đúng,
– Những hiểu biết cốt lõi – gốc rễ
– Và có khao khát được tạo ra những nội dung của riêng mình,
– Họ cần được truyền cảm hứng theo cách hấp thụ riêng tuỳ mức độ tiếp nhận.
Ngoài việc kể chuyện là kể về tiểu sử – giai thoại và các job đình đám… của người thầy khi làm nghề thì người dạy sáng tạo nội dung nên:
– Trao truyền hệ tư duy,
– Kích hoạt năng lượng sáng tạo nơi học viên,
– Đưa cho họ bộ công cụ thực hành
– Và yêu cầu học viên sáng tạo mỗi ngày dưới sự chỉ dẫn và chỉnh sửa sát sao để họ thuần thục, thẩm thấu vào máu tránh để kiến thức trôi tuột qua một vài câu chuyện.
Tả sự ngon của chiếc bánh thì dễ nhưng dạy người khác làm ra chiếc bánh ngon thì còn phải xét…
Đức Phật xưa kia không nói nhiều về cảnh giới Niết Bàn nhưng Ngài dành suốt 45 năm chỉ để dạy phương pháp đưa đến giác ngộ giải thoát…
Vì thế, tại Nude, Coach sẽ tập trung vào việc huấn luyện học viên CÁCH NHỮNG NGƯỜI “NGHỆ SĨ” TẠO RA MỘT TÁC PHẨM, để TRỞ THÀNH NHỮNG NGƯỜI BIẾT KỂ CHUYỆN chứ không chỉ dừng lại ở phân tích một nội dung hay, chỉ biết nghe thụ động mà không thực sự biết “nhai kiến thức”, “tiêu hoá kiến thức”, biến nó thành máu thịt của mình.